Nhiều năm trước, nơi cách rất xa bờ biển Qatar, một chiếc thuyền bất động giữa đại dương. Một sợi dây quấn quanh cánh quạt khiến nó không thể di chuyển. Những người trên thuyền cũng không có cách gì gỡ nó ra, đành phó mặc cho số phận.
Khi thức ăn bắt đầu hết, họ buộc phải lặn để đánh bắt cá. Cậu bé 5 tuổi Nasser còn chưa biết bơi nhưng vẫn muốn xuống. Người ta buộc một đầu dây thừng vào chân và thả cậu xuống. Sau 3 ngày, môi tất cả đều nứt nẻ còn da dẻ phồng rộp, một chiếc thuyền tình cờ đi qua và họ được cứu.
Trí nhớ của những đứa trẻ thường ngắn hạn, nhưng với Nasser, ông không bao giờ quên khoảnh khắc chiếc thuyền cứu tinh hiện ra trong sương mù. “Đó là ngày tuyệt vời nhất đời tôi, bởi tôi và mọi người đã nghĩ đến cái chết”, Nasser nhớ lại. Trên đất liền, mẹ của Nasser cũng đã mặc sẵn đồ đen. Thật may là tất cả đã trở về.
Nasser Al-Khelaifi ngồi cạnh Quốc vương Sheikh Tamim bin Hamad Al Thani trong trận chung kết quần vợt Qatar ExxonMobil Open.
Hành trình vươn lên của một tay vợt kém danh tiếng
Vào đầu thập niên 1970, thời điểm Nasser được sinh ra, dầu mỏ chưa giúp Qatar đổi đời và phần lớn người dân sống nhờ vào các nguồn lợi từ biển cả. Thuyền là nhà và biển là cuộc sống của họ. Ông nội Abdallah của Nasser là thủ lĩnh của nhóm ngư dân ở Doha, chuyên ấn định ngày giờ và vị trí cho những chuyến săn ngọc trai. Mỗi chuyến đi kéo dài khoảng 3, 4 tháng, và lúc trở về, các thương lái đã chờ sẵn trên bờ để thu mua.
Điều tồi tệ xảy ra khi người Nhật xuất hiện. Thị trường bỗng tràn ngập ngọc trai nuôi cấy. Nhà Al-Khelaifi buộc phải tính cách khác. Họ hướng về đất liền. Cả đại gia đình chuyển tới một ngôi nhà đối diện Al-Arabi, Câu lạc bộ Quần vợt duy nhất ở Doha.
Nasser bắt đầu đi học và làm công việc nhặt bóng trong Câu lạc bộ Quần vợt. Đến ngày nọ, HLV người Mỹ ở đó muốn mở lớp dạy tennis cho đám trẻ địa phương. Nasser và cậu em Khaled cũng đến ghi danh. Nhưng nếu như Khaled chỉ tập được chăng hay chớ, Nasser tập luyện một cách say mê ngày hai, ba buổi. Anh không chỉ muốn được biết đến như tay vợt giỏi nhất Qatar, mà còn số 1 thế giới.
Nasser Al-Khelaifi trên sân quần vợt.
Vì tham vọng ấy, Nasser đắm mình trong quần vợt theo cái cách mà người khác nhìn vào, tưởng rằng đó là một gã điên. Bước đầu Nasser đã thành công khi trở thành tay vợt chuyên nghiệp đầu tiên của Qatar. Theo học ngành kinh tế tại Đại học Qatar rồi vào làm ở phòng quy hoạch đô thị thành phố Doha, nhưng bao nhiêu tiền tích cóp được Nasser đều ném vào các giải đấu mà ông sẽ tham gia trên khắp thế giới.
Như năm 1998 ở Toulon của Pháp, để tiết kiệm tiền, Nasser đã thuê căn phòng tồi tàn nhất. Đó là quyết định tồi bởi phòng quá nhiều chuột và gián khiến Nasser phải ngủ ngoài xe đêm hôm ấy. Sáng hôm sau, cổ của Nasser cứng đờ, dẫn đến thất bại trên sân quần. Một người bạn kể rằng, chuyện Nasser ngủ trên xe ô tô trong công viên là thường xuyên, bởi phải dành dụm từng đồng cho lịch trình dài hơi.
Dĩ nhiên Nasser cũng phải tự xoay sở mọi thứ một mình, kể cả khi chấn thương. Có lần ông ra sân với cái mắt cá sưng to bằng quả bóng. Ông quyết không bỏ cuộc vì chỉ cần 3 điểm nữa là đủ điều kiện tham dự giải đấu trên đất Mỹ. Nhưng rồi cái chân đã nói không. Nasser buộc phải buông vợt.
Khá dễ hiểu với điều kiện như vậy, Nasser không bao giờ vượt quá thứ hạng 995 thế giới. Toàn sự nghiệp, số tiền mà tennis mang lại cho ông là 16.201 euro, không đủ để trang trải các chi phí suốt những năm tháng đó. Một trong những thứ hiếm hoi Nasser mua cho mình từ tiền tennis là chiếc áo PSG. Ông mua nó trên đại lộ Champs-Élyseés năm 1999, khi tham gia giải đấu ở Paris.
Nasser Al-Khelaifi trở thành Chủ tịch PSG khi QSI mua lại đội bóng thủ đô nước Pháp với giá chỉ 50 triệu euro vào năm 2011.
Tuy nhiên Nasser không có gì phải hối tiếc, bởi tennis đã giúp ông và cả đại gia đình Al-Khelaifi đổi đời toàn diện. Bước ngoặt xảy ra vào năm 1988, khi Nasser 14 tuổi và học tennis được 3 năm. Cũng khi ấy, Hoàng tử Qatar, Sheikh Tamim bin Hamad al-Thani nảy sinh sở thích quần vợt và muốn trở thành ngôi sao như Boris Becker. Được chính tay vợt huyền thoại người Đức huấn luyện, song Tamim cần có bạn chơi cùng. Người ta đến Câu lạc bộ Quần vợt và chọn Nasser.
Nasser lớn hơn Tamim 6 tuổi, song điều đó không ngăn họ trở nên thân thiết. Cả hai tập luyện với nhau và cùng sát cánh trong giải đấu ở Doha hoặc trên ĐTQG. Năm 2003, vì ông anh cả từ chối quyền kế vị, Tamim trở thành Thái tử Qatar, sau đó lên ngôi năm 2013.
Vốn là dân thể thao, Tamim coi thể thao là trọng tâm trong việc nâng tầm quốc tế, đưa Qatar thành một thương hiệu toàn cầu. Chiến hữu Nasser Al-Khelaifi được đặt vào chức vụ chủ tịch Liên đoàn quần vợt Qatar và phó chủ tịch Liên đoàn châu Á. Sau đó, khi Hoàng gia thành lập Cơ quan Đầu tư Qatar để đa dạng hóa các khoản đầu tư, Al-Khelaifi là một trong các lãnh đạo chủ chốt.
15 năm qua, PSG trở thành thế lực thống trị nước Pháp và nằm trong số những CLB lớn nhất thế giới.
...đến ông chủ uy quyền mơ thống trị châu Âu
Năm 2011, Qatar Sports Investments ra đời và mua lại PSG, Al-Khelaifi trở thành Chủ tịch của cả quỹ đầu tư cũng như CLB, sau đó bắt đầu cuộc cách mạng rầm rộ ở Paris. Từ đội bóng chỉ 2 lần vô địch nước Pháp, PSG trở thành thế lực thống trị tuyệt đối. 13 mùa trở lại đây họ vô địch Ligue 1 tới 11 lần. Ngoài ra là 25 danh hiệu quốc nội khác. Sau 15 năm, giá trị của PSG cũng tăng lên 3,8 tỷ euro theo định giá của Forbes.
Dĩ nhiên tiền là yếu tố quan trọng để thay đổi vận mệnh PSG. 2,3 tỷ euro đã được QSI chi ra trong một thập kỷ rưỡi qua chỉ tính riêng chuyển nhượng. “Những cầu thủ tôi muốn, tôi sẽ có”, Al-Khelaifi đáp khi được hỏi về khả năng chi tiêu của PSG. Trong giai đoạn hào nhoáng, Les Parisiens tập hợp những siêu sao hàng đầu về Parc des Princes, từ Zlatan Ibrahimovic, David Beckham, Neymar đến Kylian Mbappe, Sergio Ramos và Lionel Messi.
"Tôi muốn xây dựng một thương hiệu toàn cầu", Al-Khelaifi nói với trang The Athletic về việc tại sao QSI lại mua PSG, "Chúng tôi muốn xây dựng một CLB bóng đá với cơ sở vật chất tốt nhất thế giới và sở hữu lượng người hâm mộ khắp hành tinh. Và tất nhiên, chúng tôi muốn giành mọi danh hiệu".
Chức vô địch Champions League là mục tiêu của PSG ngay từ những ngày đầu triều đại Nasser Al-Khelaifi.
Nói về danh hiệu, ở cấp độ CLB, vô địch Champions League là ranh giới cuối cùng trước khi tiến lên sự vĩ đại. Sau nhiều năm theo đuổi không mệt mỏi với hàng loạt chính sách ngắn hạn và dài hạn, cuối cùng Al-Khelaifi và PSG cũng chạm tới giấc mơ.
Luis Enrique cùng dàn cầu thủ trẻ trung, với Willian Pacho, Vitinha, Desire Doue rồi Oussama Dembele và Khvicha Kvaratskhelia là những nhân vật chính trong hành trình lên đỉnh châu Âu của PSG. Tuy nhiên Al-Khelaifi mới là kiến trúc sư cho chiến tích vĩ đại ấy.
Chủ tịch PSG dũng cảm nhận ra sai lầm của giai đoạn hào nhoáng, sau đó thực hiện sự chuyển đổi, xây dựng PSG với các giá trị căn bản. Họ đẩy đi các ngôi sao lớn nhất, mua về những cầu thủ tiềm năng và trao cơ hội cho tài năng từ Học viện. Al-Khelaifi cũng từ bỏ mục tiêu vô địch Champions League ngay lập tức, nhằm giảm tải áp lực đè nặng lên CLB. Ông sẵn sàng chờ đợi, và hạnh phúc tận hưởng những màn trình diễn thay vì chỉ chú trọng kết quả.
Đáng ngạc nhiên, phần thưởng cho cách tiếp cận mới mẻ ấy lại đến ngay lập tức. Luis Enrique, người được Al-Khelaifi đặt trọn niềm tin, đã tạo ra thứ bóng đá vừa lôi cuốn vừa hiệu quả. PSG 2024/25 xứng đáng là phiên bản tốt nhất mọi thời đại của CLB, sau đó càn quét mọi vật cản trong cả ba hành trình, Ligue 1, Coupe de France và Champions League.
Khoảnh khắc hạnh phúc của Chủ tịch PSG bên chiếc Cúp mơ ước.
Ngày hoàn tất cú ăn ba ở Munich, Al-Khelaifi cố kìm nén nước mắt và nói, "đây là ngày tuyệt vời nhất của tôi cũng như PSG", đồng thời khẳng định "chúng tôi đang xây dựng đội bóng cho tương lai. Những tham vọng chỉ thực sự bắt đầu từ hôm nay và những ngày tới sẽ có rất nhiều việc phải làm".
Al-Khelaifi luôn có những tham vọng lớn và không bao giờ cho phép mình nhàn rỗi. Ngoài công việc ở PSG, ông cũng thăng tiến rất nhanh trên trường quốc tế. Chủ tịch PSG trở thành người Ả Rập đầu tiên giữ chức vụ tại UEFA (thuộc Ủy ban điều hành), sau đó là Chủ tịch Hiệp hội Câu lạc bộ Châu Âu.
Al-Khelaifi hiện tại là một trong những tiếng nói có sức ảnh hưởng nhất trong hành lang quyền lực của bóng đá châu Âu, kể từ khi trở thành người hùng sát cánh cùng UEFA trong cuộc chiến chống Super League. Tờ Le Figaro gọi Al-Khelaifi là “Robin Hood của bóng đá châu Âu” trong khi Chủ tịch UEFA Aleksander Ceferin ca ngợi Al-Khelaifi “là một người chính trực”.
Tại đất nước Qatar, Al-Khelaifi còn hơn cả người hùng. Al-Fardan, doanh nhân đầy quyền lực ở Qatar cho biết, “Nasser là đại sứ số một của đất nước, và được tôn thờ vì khiến cả thế giới biết đến đất nước Qatar nhỏ bé”. Danh tiếng đương nhiên đi liền với tiền bạc.
Bây giờ, Al-Khelaifi đang sở hữu khối tài sản lên đến 16 tỷ đô, và đại gia đình ngư dân thất nghiệp của ông cùng sống trong dinh thự siêu sang ở Doha. Mỗi khi rảnh họ lại ra biển trên những du thuyền trị giá hàng chục triệu euro để hồi tưởng về khoảng ký ức xa xôi, khi tất cả suýt chết khô trên biển.
Thanh Hải